GIẤC MƠ XUÂN
Nguyễn văn Thiện Hòa – K19 Cơ khí
(Les pieds noirs)
Con tàu cập bến an toàn ở hải cảng OSAKA, một thủ phủ danh tiếng của Nhật Bản.
– Khỏe rồi, bây giờ rảnh ít nhất là hai tuần, lên trình diện Thuyền Trưởng và đi là vừa.
Hoàng thở dài nhẹ nhỏm, chàng Sĩ Quan Cơ khí trẻ tuổi, miệng huýt sáo ra chìu vui vẻ lẹ bước về phòng.
Lần đầu tiên trong cuộc đời hải hồ, chàng đặt chân lên xứ Phù Tang thơ mộng nầy. Hòa mình trong đám đông trên bến tàu với cặp kính trắng, cái mũ kết có vành phía trước, miệng lẫm bẫm mấy câu tiếng Nhật, ai dám bảo chàng là người ngoại quốc ?
Dường như đã biết tường tận về phong tục tập quán xứ nầy, Hoàng xách va ly trên tay, tung tăng đi trên đường phố hoa lệ của thành phố Osaka, nơi mà trước kia được chọn làm Hội chợ Quốc tế nổi tiếng trên thế giới.
Đi ngang qua Viện Hối Đoái, chàng chợt nhớ mình chưa đổi tiền để xài. Dân Nhật chỉ chịu bán với tiền yen thôi, bất đắc dĩ mới nhận tiền dollar vì phải tốn công ra ngân hàng đổi tiền.
Trời mùa Đông khá lạnh, Hoàng khoác vội chiếc áo blouson và tìm đến trạm xe lửa tốc hành để mua vé đi Saitama. Loại xe lửa tốc hành nổi tiếng của Nhật trên thế giới về tiện lợi và nhanh chóng. Dân chúng thường dùng đến loại xe công cộng này.
Phong cảnh xứ Phù Tang thật đẹp, khí hậu mát lạnh trên cây cỏ xanh tươi, hoa trổ đầy đồng, trông thật vui mắt.
Chàng tiếc rằng xe lửa chạy nhanh quá không ngắm phong cảnh kịp, nhưng chợt nhớ đến người con gái chàng sắp tìm tới, lại mong mau đến nơi.
Những năm còn học ở Trường Hàng Hải, chàng được một người anh họ giới thiệu cho một người bạn gái Nhật để kết bạn tâm thư. Lúc ban đầu, chàng định viết một lần xem sao, nhưng dần dần những bức thư từ phương trời xa xôi kia trở thành quen thuộc, đến nay hơn bốn năm rồi.
Từ những bức thơ viết bằng tiếng Anh ngượng ngịu, lúc đầu cả hai cùng chế ra những chữ để viết cho nhau hiểu, rồi dạy nhau tiếng xứ mình, dần dần Hoàng biết thêm một sinh ngữ mới – Nhật ngữ và trong những bức thư hồi âm của Youko Mori đã bắt đầu xuất hiện những câu Việt ngữ thật dễ thương.
Đến một hôm, Hoàng đến Công ty và được biết lần này, chiếc tàu của chàng sẽ chuyên chở cao su sang Nhật và sẽ chở hàng hóa về. Vui mừng khôn tả, chàng nghĩ ngay đến một người bạn gái chưa một lần gặp mặt. Chàng sẽ dành cho Youko Mori một sự ngạc nhiên.
Sau nhiều ngày bềnh bồng trên biển cả, bây giờ chàng đã đặt chân lên xứ hoa anh đào mà ngày nào lòng mình hằng mơ ước.
Vung vai khoan khoái, Hoàng dựa lưng vào thành ghế và nhắm mắt lại. Hình dung đến một bóng hình mà chàng chỉ thấy qua những tấm ảnh màu, loáng thoáng một vẻ đẹp kín đáo, ngây thơ.
Chiếc taxi đưa Hoàng đến một ngôi nhà xinh xắn, tô điểm một mảnh vườn đầy hoa. Không cần xem lại địa chỉ, chàng cũng biết ngay là nhà của Youko Mori. Không có gì thay đổi so với bức ảnh chàng đã nhận được.
Chàng đứng lại ngắm ngôi nhà bằng gỗ, khung cửa kính xinh xinh, một vườn hoa tràn ngập màu sắc, với những cây hoa anh đào phủ đầy bông.
Tiếng sỏi xào xạc dưới chân, đưa chàng đến tận cửa. Khẻ đưa tay bấm chuông, Hoàng quay lại nhìn ra cổng, thật vắng vẻ, nhưng chàng cảm thấy dường như ở đây có một cái gì thân thương và ấm cúng lạ.
Cánh cửa mở rộng, một người con gái xinh xinh xuất hiện. Cả hai bổng bàng hoàng, họ nhìn nhau im lặng …
Những câu tiếng Nhật văn hoa bóng bẩy mà Hoàng định trước bổng biến mất, chàng chỉ thốt được một câu thật nhỏ, vô nghĩa :
– Youko Mori !
Trong nhà ồn ào hẳn lên, Hoàng được Youko Mori dẩn đi giới thiệu với mọi người. Chàng cũng nhận biết được những người thân của Youko Mori và dường như họ cũng biết chàng từ trước. Bao nhiêu vốn liếng Nhật ngữ được Hoàng xử dụng hết rồi đến tiếng Anh. May ba của Youko Mori là một công chức ở bộ Ngoại giao nên có thể xử dụng được tiếng Pháp một cách dễ dàng hơn với những câu hỏi thăm không dứt của mọi người.
Cả nhà cảm động khi Hoàng trao tận tay những món quà Việt Nam. Trong lúc mọi người còn đang ngắm những tặng vật, Youko Mori dẫn chàng đến một phòng trống dành riêng cho khách trong gia đình.
Youko Mori mở gói quà ra : một hộp nử trang, đồ tiểu công nghệ thật tinh xảo, và một chiếc áo dài màu hoàng yến thật đẹp. Nàng ngạc nhiên :
– Làm sao anh biết kích thước để may áo cho Youko Mori ?
– Tôi có người em gái trạc tuổi với Youko Mori, tôi nhờ may giúp.
Nàng cầm chiếc áo đứng dậy :
– Anh đợi Youko Mori một chút nhé !
Và Youko Mori trở lại với chiếc áo trên người. Hoàng nhìn không chớp mắt. Thật đẹp ! Trong chiếc áo dài Việt Nam, Youko Mori đẹp hơn lúc mặc Kimono. Áo dài Việt Nam làm người con gái Nhật đẹp hơn lúc mặc quốc phục của họ.
Nàng mỉm cười và chạy nhanh ra ngoài và khoe với mọi người.
Sau kỳ thi đại học, Youko Mori được rảnh suốt mùa Giáng sinh. Vì Hoàng là khách riêng nên Youko Mori được phép làm hướng đạo viên để dưa chàng dạo chơi các thành phố và vùng ngoại ô. Cả hai được trọn quyền xử dụng chiếc xe hơi nho nhỏ của ba Youko Mori. Sau vài lần lúng túng trong việc di chuyển bên trái con đường, Hoàng bắt đầu quen thuộc với sự giao thông ở xứ Nhật.
Cả hai đưa nhau đi viếng khắp nơi trong thành phố Saitama rồi Tokyo. Nhìn đến sự nguy nga của các thành phố Nhật, chàng nhớ đến xứ Việt Nam thân yêu vừa thanh bình từ hơn năm nay. Người dân đang nổ lực kiến tạo lại tất cả những sự đổ nát do chiến tranh gây ra, cố gắng xoa dịu lại vết thương bi thảm còn để lại và với niềm tin vửng mạnh, chàng còn thấy tương lai Việt Nam thật tươi sáng.
Trời mùa Đông, Tokyo bắt đầu có tuyết rơi. Hoàng nhớ đến một thắng cảnh nổi tiếng của Nhật : núi Fuji. Ngọn núi lửa cao ngất và quanh năm tuyết phủ trắng xóa, nơi để lại nhiều huyền thoại về những mối tình tha thiết. Sau một buổi mệt nhọc, cả hai lên đến một nơi khá cao. Một thành phố vuông vức, một đồng cỏ xanh tươi chạy dài tận chân trời xa.
Nghe tiếng gọi, Hoàng nhìn lại, vừa kịp thấy Youko chụp lén một tấm ảnh. Nàng đến gần kể cho chàng nghe những mối tình tuyệt đẹp của xứ Phù Tang và bảo :
– Những cặp tình nhân thường hay đến đây để thề nguyền chung thủy.
Hoàng mỉm cười nhìn nàng. Youko chợt hiểu, hai má đỏ bừng lên.
Đêm Giáng sinh …
Youko Mori được mời đến nhà một người bạn. Tối nay nàng mặc chiếc áo dài và rủ Hoàng cùng đi. Trời còn sớm. Hai người thả bộ dài theo những con đường trong thành phố. Họ như nổi bật trong đám đông. Cũng màu sắc rực rỡ, cũng y phục hợp thời trang nhưng tất cả dường như biến thành một cái nền để chứa đựng chiếc áo dài Việt Nam rực rỡ huy hoàng. Mọi người nhìn vào họ. Hoàng mỉm cười nhìn nàng. Có vẻ thẹn thùng, Youko Mori cúi mặt xuống không dám nhìn ai.
Trong buổi tiệc, các bạn của Youko Mori vây quanh lấy hai người. Chuông nhà thờ đổ, tiệc tàn, mọi người chia tay hẹn ngày mai mang quà Noël đến cho nhau xem.
Trên đường về, Youko Mori bổng hỏi :
– Anh nhận điện tín báo gì lúc chiều vậy ?
– Thuyền Trưởng gọi anh về, tàu đã hoàn tất công việc và sẽ nhổ neo về Việt Nam. Chúng mình chỉ còn ngày mai thôi.
Nét mặt thật buồn, nàng lặng lẽ bước chậm.
Đến sân nhà, Youko Mori đứng lại nhìn Hoàng, nước mắt long lanh trên cặp mắt. Hoàng nắm lấy tay nàng, im lặng. Thật lâu, Youko Mori bổng rút tay và chạy nhanh vào nhà.
Buổi tiệc chia tay thật buồn. Hoàng định nói thật nhiều với mọi người nhưng lời nói như nghẹn ở cổ. Youko Mori hoàn toàn im lặng, đôi mắt thật buồn. Tất cả giúp Hoàng một tay thu xếp hành trang và những món quà gởi về gia đình chàng. Đêm nay là đêm cuối cùng chàng ở lại đây, Hoàng không sao ngũ được, chàng cảm ơn và từ giã mọi người để mai đi sớm.
Trời còn tối, Hoàng xách va ly ra xe và Youko Mori sẽ đưa chàng ra ga. Nàng mở chiếc nhẫn trong tay tặng. Hoàng đeo vào ngón út. Chàng bổng cuối nhanh xuống hôn Youko Mori.
Xe lửa đã đến. Youko Mori nắm lấy tay chàng, nước mắt đầm đìa trên má. Hoàng khẻ hôn trên má và xách va ly lên xe, không dám nhìn lại.
Sài Gòn, ngày … tháng … năm …
Youko Mori thương,
Sau những ngày cô đơn trên biển cả, anh thấy rằng không thể thiếu em được. Ngày xưa anh vẫn tưởng ngôn ngữ và nòi giống là những trở ngại mà tình yêu không thể vượt qua nổi. Nhưng anh đã lầm ! Ở nơi em, anh thấy được trọn vẹn mẫu người Á Đông lý tưởng, một tình yêu đậm đà, tha thiết nhưng cao thượng.
Và bây giờ, cái tư tưởng sống độc thân của anh ngày xưa được thay thế bằng hình bóng của em, người anh yêu suốt đời.
Em chờ anh trở lại trong thời gian thật gần, em nhé.
Thương và nhớ em nhiều.
Hải điểu
Nguyễn văn Thiện Hòa